em,em ơi,nếu nếu thương anh em hãy hiểu dùm cho anh.
em,em ơi,nếu nếu thương anh em hãy hiểu dùm cho anh.
Cùng tham khảo Những Bài Thơ Về Công Nhân Hay Nhất mang đến nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau dưới đây:
Quần quật từ sáng đến hômCơm không đủ bữa, ốm nhom hao gầyTối về xóm trọ bầy hầyTuổi thân rượu đế nóc đầy cho quên.
Mặc kệ ngày tháng buồn tênhLương đầu tháng lãnh, chênh vênh nợ nầnMần năm, mần tháng phải mầnCả đời không có một lần thảnh thơi.
Cuộc đời công nhânGian truân vất vảSớm hôm tất tảĐi sớm về khuya.Lương vừa cầm vềTrải đều các quánTiền nhà tiền điệnTiền nước tiền ănTrăm thứ bà rằnĐủ ăn tàm tạmCơm rau đạm bạcBa bữa qua ngàyLao động hăng sayVẫn hoàn nghèo khổ.
Kiếp công nhânTác giả: Đoàn Văn Tiếp
Trời sinh số kiếp bần cùngLàm hoài vẫn nợ tứ tung nè trời!Đêm ngày mệt mỏi chơi vơiCơm không đủ bữa, nụ cười hắt hiu
Tiền thuê nhà trọ tăng nhiềuRồi tiền điện nước, tiền tiêu xăng dầuViệc làm thì chẳng ra đâuCó bao nhiêu đó, nhức đầu chịu thôi
Công nhân cực khổ lắm rồiThôi đành mặc kệ, mồ hôi rơi đầyCuộc đời ngẫm thấy đắng cayBuồn cho số phận, hao gầy tả tơi
Sáng ra chưa thấy mặt trờiNgoài đường sương xuống còn rơi ướt ngườiBánh mì, cháo trắng,… cầm hơiĂn cho qua quít, phận đời công nhân
Nhớ quê lòng dạ bần thầnBao năm trăn trở, xác thân hao mònTối về gác trọ cỏn conMưu sinh khổ nhọc…Chẳng còn yêu ai!
Cảm Cảnh Công NhânTác giả: Đoàn Minh Hợp
Em lên thành phố trọn một nămGần tết buồn tênh nằm nhớ nhàNhớ cha nhớ mẹ nhớ bè bạnNhớ xoài nhớ mít nhớ làng quê
Tết này uống cạn chén rượu nồngKể hết bạn nghe cảnh lông bôngKhinh miệt nghèo hèn, thuê vụn vặtXem thường lao động, mướn trả công
Em lên thành phố làm công nhânTiền lương rẻ mạt, tính từng đồngCơm bụi ngủ nhờ cho qua bữaỒn ào náo nhiệt chẳng trông mong
Thử việc thù lao dăm bữa sángChi phí vài tuần túi trống trơnVay mượn nhất thời xoay xuể tạmTrả sau vất vả tủi tấm thân
Tiếng thơm, lên thị sống đàng hoàngThực tình, trôi nổi kiếp mèo hoangVất vưởng hẻm nghèo chằng chịt lốiLạnh lẽo góc phòng giữa đêm đông
Ất Mùi thưởng được vài trăm bạcXe dù chật hẹp về ngoài thônKhuya hôm, mẹ đón bên bờ ruộngNước mắt lưng tròng, thương đứa con
Thương con, mẹ bán mươi con vịt,Mua quần áo đẹp, vừa ví tiềnQuét vôi tường cũ mừng năm mớiNấu bánh chưng xanh cúng tổ tiên
Ngước nhìn than phận, bọt môi đắngCuối xuống quanh ta, lắm trái ngangDẫu tổn thương lòng còn tự trọngKhông vướng xấu xa, chuốt bẽ bàng
Em lên thành thị tìm cơ hộiTrả giá ngây ngơ, nghĩ sự đờiĂn xổi ở thì, đâu bền vữngVong ơn bội nghĩa, chắc tả tơi.
Đã nghe thấm mệt trong ngườiLàm sao tươi nổi nụ cười trên môi ?Trán anh nhễ nhại mồ hôiBên tai quản lí giục lời nhanh nhanhTrưa rồi nắng ngập trời xanhChuông reo mừng quá cơm canh thôi nào !Ăn rồi kiếm chỗ giải laoThời gian ít ỏi phải đâu ở nhàChiều chiều có lệnh tăng caĂn thêm bữa nữa lấy sức mà cày thêmKhi ngày đã chuyển sang đêmSớm tám giờ rưỡi,trễ lên mười giờ !Cuộc đời không đẹp như mơMuốn ăn vào bếp đừng chờ đợi aiXin đừng than ngắn thở dàiBởi vì cuộc sống vốn hoài vậy thôi
Lắng đọng với những dòng 🍂Thơ Buồn Cho Số Phận 🍂 hay nhất
Đừng bỏ lỡ gợi ý về Chùm Thơ Đời Công Nhân Đặc Sắc và ý nghĩa sau đây:
Đời Công NhânTác giả: Nguyễn Văn Hậu
Sáng ra chẳng thấy mặt trờiLao vào công việc từ ngày đến đêmCơm canh chẳng có thứ chiĂn cho qua bữa đến giờ làm thôi
Ngày làm thì cũng như đêmCó bao nhiêu đó mà làm thế thôiLúc về cũng chẳng được yênNày là đứng lại xếp hàng cái coi
Mày mà chen lấn lung tungTao cho biên bản tháng lương mất tiền.
Phận đời công nhânTác giả: Chưa rõ
Mấy ai biết phận đời túng thiếuKiếp công nhân ai hiểu được đây?Dầm mưa dãi nắng đêm ngàyThức khuya dậy sớm hao gầy xác thân.
Vội thức giấc khi trời chưa sángTrăng mùng mười ló dạng đầu nonNgoài sân sương ướt vẫn cònGà kia chưa gái, cú con chưa về.
Mặc quần áo đi làm vội vãQuán bên đường lót dạ qua loaBánh mì, cháo trắng, nui sòĂn gì cũng thế, cho no được rồi.
Chiều về đến khi thì ăn quánĐôi khi thì cũng chẳng có cơmMột mình hiu quạnh sớm hômTối về một gói mì tôm no lòng.
Ngày đầu tháng tiền phòng phải đóngLãnh lương thì cũng “hõng” bao nhiêu!Tiền cơm, tiền nước, chi tiêuTính ra có lúc còn nhiều hơn lương.
Rồi cuối tháng không tiền phải đóiNổi lòng này biết nói với ai?Thôi đành ngậm đắng nuốt cayBuồn cho số kiếp, thương thay phận đời.
Anh Đừng Buồn Vì Có Vợ Là Công NhânTác giả: Âu Tú Vân
Anh đừng buồn vì có vợ là công nhânTâm hồn em đã chai dần theo năm thángKhông dám ước mơ vào những gì lãng mạnHọc người ta tạo mặt nạ cho đời.
Cuộc sống này vất vả lắm anh ơi!Ngày tám tiếng vài ba củ khoai lót dạNhiều lúc tăng ca mệt nhoài đói lãBữa cơm chiều không thể nấu cho con.
Chiếc áo công nhân theo năm tháng cũ vai mònCông việc hằng ngày cứ lập đi lập lạiBàn tay em đâu còn mềm mạiLau cho chồng những giọt mồ hôi.
Đường kim mối chỉ được định sẵn một đôiNhờ có người công nhân đổ từng giọt mồ hôi vất vảEm hiểu thế nên yêu cuộc đời đến lạAnh cũng đừng buồn vì có vợ là công nhân.
Đời công nhân.. đời còn nhiều vất vảVì đồng tiền.. Vì manh áo gạo cơmVì còn lo.. Mẹ già quê nhà còn nghèo khóVì tương lai.. Trước mắt còn chờ đóĐời công nhân.. Vài lời thơ bỏ ngỏAi hiểu lòng chớ có trách người ơi…
Là công nhân vất vả lắm ai ơiEm gian khổ với đồng lương ít ỏiNgày tăng ca, thân rã rời mệt mỏiCơm bụi, bánh mỳ chỉ có thế thôi.
Dãy nhà thuê chật chội thấy bùi ngùiChưa hết tháng đồng lương còm cạn túiBữa cơm chiều ít cọng rau, mì góiNgày xa quê, em hy vọng đổi đời.
Nửa đời người chẳng có được cơ ngơiNhớ ba mẹ không còn tiền mua véThương em ở quê nhà còn nhỏ béHọc phí cho em, chị chẳng giúp được gì.
Khó nhọc nhiều sung sướng chẳng mấy khi!Mừng đám cưới bạn bè lòng lo sợNgày cuối tháng là những ngày vay nợĐến bao giờ…có hạnh phúc đơn sơ?”.
Đời Công NhânTác giả: Huỳnh Lâm Phong
Công nhân dậy sớm về trễ..Chỉ được có mấy ngày lễ nghỉ ngơi..Suốt tháng quanh năm người ơi..thời gian cho ta thảnh thơi ít lắm..Nhiều chỗ mắng chửi như sấm..Cho ta một chén nước mắm mặn cay..Thốt lên những lời không hay..Mắng chửi một cách đắng cay vô vàn..
Tổng hợp những lời 🌼Thơ Về Cuộc Đời 🌼 đừng bỏ lỡ bạn nhé
Tham khảo thêm tuyển tập Thơ Cuộc Đời Công Nhân Buồn và sâu lắng dưới đây, cùng đón đọc để cảm nhận rõ hơn nhé.
Cuộc đời công nhânTác giả: Nguyễn Mây
Công nhân là thế này đâyTô mì lót dạ qua ngày là xongĐôi khi cũng thấy xót lòngNhưng thôi mặc kệ cũng không hề gì!
Ai trong hoàn cảnh cu liMới hay thấu hiểu những gì buồn vuiThời gian vẫn cứ lặng trôiTuổi xuân gửi lại về nơi trốn nào!
Thân em như kiếp con con tằm” kiếm ăn được mấy đêm nằm nhả tơ”Cả đời chẳng dám ước mơNgày làm vất vả mong chờ đến lương!
Nhận tiền mà thấy thảm thươngSố tiền ít ỏi biết nhường chia sao?Rưng rưng dòng lệ trực tràoThương cha mẹ lắm biết sao bây giờ!
Ở quê mẹ cũng đang chờChút tiền con vẫn hằng mơ gửi vềNgười ơi! Em nói người ngheTiền lương gửi mẹ đã về đến nơi!
Tết này em lại lẻ loiTiền đâu? Mua vé để rồi về quê!!!!!
Kiếp Công Nhân nhiều vất vãTác giả: Chưa rõ
Thương cho cái kiếp công nhânMột ngày tám tiếng, chai sần đôi taySáng nào cũng gặm củ khoaiChiều về xe đạp, mệt nhoài cái chân.
Cứ thế…rồi cũng quen dầnĐồng lương mỗi tháng cũng gần 3 chaiQuen em, cô gái chân dàiTiền em xài phí, mỗi ngày 4 trăm.
Hết tiền em lặng mất tămCòn anh nhịn đói lặng thầm đớn đauThấy em đi với người giàuChiếc pho hai cửa, có màu đỏ tươi.
Trông em ra vẻ khi ngườiNhìn anh, nhếch mép em cười bĩu môiThôi thì….đành chịu đơn côiSáng ra anh vẫn…..gói ..xôi mỉm cười..!
Công Nhân Vất Vã mà Lương ít ỏiTác giả: Chưa rõ
Công nhân vất vả trăm bềCơm ăn hai bữa chẳng thấy phêNgày ngày tăng ca và tăng mãiĐồng lương ít ỏi cảnh nhà thuê
Sáng sáng đi làm đầy suy tínhTối về mì gói thật buồn ghêThời gian hạnh phúc hồn xa vắngMột cõi đi về chán tái tê!
Kiếp Công NhânTác giả: Huỳnh Lâm Phong
Công nhân như kiếp phong trầnBị mắng như nước lũ tràn ngập sânChẳng ai xót thương một lầnDù cùng cảnh ngộ bất cần khắt kheNgười nịnh được tất sẽ khoeBị mắng chắc chắn im re một mìnhĐừng sống chỉ biết thân mìnhMai mốt có chết thình lình chẳng ai
Nỗi Khổ Người Công NhânTác giả: Nguyễn Quang Long
Mặt trời khuất chìm trong lặng lẽBóng hoàng hôn thoảng nhẹ mây bayMàn đêm phủ bóng hàng câyBao nhiêu vất vả một ngày đã qua
Ngày vất vả tựa là mây xámCấp trên như u ám vây quanhChỉ mong thời khắc qua nhanhRời xa áp lực khó khăn không lường.
Nghĩ thật khổ sầu vương lắng đọngCảnh công nhân luôn ngóng đồng lươngCấp trên toàn những kẻ ươngLàm mà cãi lại lên đường ra đi.
Nằm nghĩ đến đôi khí thấy sợBưa cơm ca đọng ở ngang lòngsáu thằng con cá thòng đongVới thêm đĩa lạc, vài ngồng cải quê
Làm vất vả cho ăn như thểChó nhà sang nhìn thế chạy xaMiệng thì ăn nói cao xaQuan tâm, thấu hiểu, thật là đắng cay
Vì cuộc sống cố cày, chịu đựngChỉ mong sao cán bộ đừng keoBiết thương biết xót cảnh nghèoQuân tâm đúng mực đừng gieo phong trần
Biết quý trọng công nhân đôi chútĐể công nhân có phút hăng sayCơm ca thêm chút tươi đầyĐồng lương thay đổi, từ đây vững lòng
Điểm qua những câu ☀️Thơ Buồn Cuộc Sống☀️ tâm trạng nhất